-
Ý nghĩa bố tátBố tát “布薩” là dịch âm từ tiếng Sanskrit Posatha. Từ này là một dạng hỗn chủng của tiếng Sanskrit Phật giáo, mà tiếng Pàli đọc là Uposatha, và tiếng Sanskrit tiêu chuẩn gọi là Upavasatha. Từ Posatha này có nghĩa là nuôi lớn và duy trì. Do ý nghĩa này, Hán dịch là “長浄-Trưởng tịnh”, tức nuôi lớn sự thanh tịnh hay duy trì các thiện pháp. Vậy Bố Tát là ngày định kỳ thuyết giới, cùng nhắc nhở nhau về giới pháp để tu hành nhằm nuôi lớn các thiện pháp, khiến chúng trưởng thành trong sự thanh tịnh, hầu duy trì và phát triển sinh mệnh của Tăng đoàn trong tinh thần hòa hợp.Xem tiếp -
Một tấc thời gian: một tấc vàng, Tấc vàng khó chuộc tấc thời gian.Không nói dối là bài chú hữu hiệu nhất!Xem tiếp -
Phước đức của tự thânSống ở đời ai cũng mong muốn được đầy đủ sung túc và thịnh vượng. Không những thế, họ còn mong ước được danh thơm, tiếng tốt, khỏe mạnh và sống lâu. Xa hơn nữa là đối với những hành giả tu Tịnh Độ thì mong rằng hiện đời được an lạc và sau khi từ giã cõi đời được sinh về thế giới Cực Lạc. Những hoài mong đó chính đáng, thiện lành nhưng khó được bởi không có mấy người đủ phước báu tròn đầy để thực hiện mong ước ấy.Xem tiếp -
Cần dạy trẻ làm điều tốt, trở thành người tốtRất lâu rồi tôi mới chứng kiến một hành động đẹp, tình người, khi bắt gặp một em nhỏ khoảng 8 tuổi cầm tờ giấy bạc 10.000 đồng bằng cả hai tay lễ độ dúi vào tay một bà lão mù ăn xin giữa lòng hội chợ đông đúc. Xa một chút là nụ cười rạng rỡ, hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ đang chờ. Có lẽ họ là cha mẹ của em, rồi cả ba hòa lẫn vào dòng người.Xem tiếp -
Thiền sư Hương Nghiêm Trí NhànSư quê ở Thanh Châu, chán tục xuất gia, đi tham vấn các nơi. Khi ở chỗ Tổ Bá Trượng, Sư tánh thức minh mẫn, tham thiền chẳng ngộ. Đến Tổ Bá Trượng tịch, Sư theo tham học với Qui Sơn Linh Hựu.Xem tiếp -
Chữ hiếu phải vun bón từ gốcBậc làm cha làm mẹ nào cũng muốn cho con cái mình có hiếu, nhưng làm thế nào để con có hiếu thì có lẽ còn nhiều điều phải bàn...Xem tiếp -
Lâm Tế ngữ lụcMột hôm Sư thượng đường rằng: "Trên cục thịt đỏ có một chơn nhân vô địa vị, thường từ cửa mặt các ông ra vào. Kẻ chưa chứng ngộ hãy xem đi!".Xem tiếp -
Thái độ đối diện cuộc đờiCó người phụ nữ mời một người thợ sơn về sơn mấy bức tường nhà cô ta để chuẩn bị đón xuân, người thợ vừa bước vào cổng nhìn thấy chồng của cô ta bị mù cả hai mắt, lập tức tỏ vẽ rất thương hại. Nhưng người bị mù mắt đó luôn luôn vui vẻ lạc quan yên đời, nên người thợ sơn làm việc ở đó mấy ngày và họ chuyện trò rất ăn ý với nhau, người thợ sơn cũng không nói gì về những điều đáng tiếc của người mù đó.Xem tiếp -
Tùy duyên phải bất biếnTùy duyên còn là thái độ biết tận dụng những nhân duyên mới mẻ đang hội tụ trong hiện tại để giải quyết vấn đề, hay tạo nên những đột phá tốt đẹp hơn. Nó sẵn sang bỏ qua những dự tính, kể cả nhưng khuôn thước đã được đặt để trước đây. Thái độ này chỉ có những kẻ bản lĩnh và vũng chãi thật sự Họ phải đảm bảo phẩm chất không những không bị thay đổi mà còn tuyệt vời hơn trước khi hành động. Diều này khác hẳn với sự bùng vỡ của cảm xúc – quyết liệt làm cho được như ý rồi mau chóng chán nản và buông xuôi.Xem tiếp -
Ánh sáng nội tâmTự do này chỉ có thể làm bằng sức mạnh tâm linh của chánh niệm, thiền định và trí tuệ. Chánh niệm, chánh định và trí tuệ là ánh sáng nội tâm (clarity) chiếu vào tâm tư, tình cảm, nhận thức, do thế bạn thấy biết rõ bạn đang bị kẹt ở đâu, đang vướng bận gì, đang lo lắng gì, đang sợ hãi chuyện gì?Xem tiếp -
Đức hạnh của sự điềm đạmĐiềm đạm chính là đức hạnh của người có tấm lòng thiện lương và cũng là chìa khóa của chân hạnh phúc. Người điềm đạm là người làm chủ được mọi cảm xúc, tâm lý tiêu cực cũng như tích cực. Những điều tiêu cực là những điều mang tới sự phiền não khổ lụy, còn những điều tích cực là sự vui thích, say đắm, si mê về một điều gì đó của thực tại vô thường, từ đó làm mê mờ tâm trí, rối loạn thân tâm. Tâm chính là chủ của mọi tạo tác các nghiệp thiện ác, vậy để sống được với sự điềm đạm thì ta cần sống với tâm thanh tịnh, nhu hòa, hiền hậu trong sáng an nhiên.Xem tiếp -
Tịnh Độ đích thựcTa nói ở đây là “ Tịnh độ” và một người khác lại nói “ Kia là Tịnh độ”. Tất cả chúng ta đều nói về Tịnh độ, đều tu tập Tịnh độ mà người ta tu tập “Tịnh độ” ở đây , không chấp nhận người ta tu tập “ kia là Tịnh độ” và người ta tu tập “kia là Tịnh độ”, lại không chấp nhận người ta tu tập“ đây là Tịnh độ”.Xem tiếp -
-
Đời người ngắn lắm nên hãy sống thật với nhauNhu yếu làm đẹp lòng nhau đã khiến cho người ta ngày một cách xa hơn với sự thật. Những màn trình diễn luôn xảy ra trong những mối quan hệ sơ giao, những lần gặp gỡ vội, khiên cho đối tượng tiếp xúc luôn có một ấn tượng tốt về mình. Tất nhiên khi ta mặc một bộ đồ tươm tất để đi gặp một nhân vật quan trọng thì đó là thái độ biết tôn trọng kẻ khác. Ta gọi đó là văn hóa.Xem tiếp -
Thiện tri thức - Gần đèn thì sángAi cũng biết câu “Gần đèn thì sáng”. Trong đạo cho đến ngoài đời, nếu gặp thầy hay và bạn tốt, chắc chắn sự nghiệp của chúng ta sẽ thăng tiến, cuộc sống sẽ gặp nhiều điều tốt lành. Thầy hay và bạn tốt chính là thiện tri thức. Nhưng với thực tế đời sống hiện nay, thiện ác lẫn lộn, thật giả khó phân, cũng không phải dễ biết ai là thiện tri thức để tựa nương.Xem tiếp